Thứ Năm, 1 tháng 12, 2016

HÀNH TRÌNH ĐI TÌM ÁNH SÁNG

Có câu chuyện kể rằng : có hai người bị lạc vào trong một khu rừng nọ. Một người bị gãy chân và một người bị mù. Cả hai cứ loay hoay tìm cách để ra khỏi khu rừng nhưng không sao ra được . Vì người gãy chân thì không thể đi, còn người mù cũng không thể bước bởi không nhìn thấy đường. Người gãy chân liền nói với người bị mù rằng : “Anh hãy cõng tôi, tôi sẽ chỉ cho anh đường phải đi, hố sâu để tránh ….vừa nghe thế người mù đã đứng vội vàng đứng dậy và nói : làm sao mà được , anh to béo và nặng thế kia làm sao tôi có thể cõng được. Vậy là anh mù bắt đầu tự bước đi. Anh cố dò dẫm đôi chân với hai  tay khờ khoạng về phía trước, hi vọng là sẽ đi đúng đường để ra khỏi rừng . Nhưng anh đâu biết phía trước anh đang có một bụi gai, người gãy chân nhìn thấy người mù tiến gần tới bụi gai  liền kêu : bụi gai phía trước . Người mù nghe thấy tiếng kiêu bụi gai phía trước liền đứng lại, không dám bước tiếp và  ngập ngừng nói: “thôi anh lên tôi cõng anh và anh chỉ đường cho tôi”.

     Mù lòa thể xác ai cũng biết, nhưng mù lòa tâm hồn thì không dễ nhận ra.Thế giới hôm nay cũng đang có những luồng ánh sáng và cơn lốc tối mù lý trí và lương tâm con người, bệnh mù này còn nguy hiểm hơn bệnh mù thể xác. Vì lắm lúc con người đang mù mà vẫn cứ tưởng là mình sáng, hoặc có quá nhiều người mù nên con người lại lấy số đông để khỏa lấp cơn bệnh. Phần nào như tâm trạng của Tú Xương: "Thiên hạ có khi đang ngủ cả, việc  gì mà thức một mình ta". 
           Nhiều khi trong cuộc sống hằng ngày, ta xem mình là trung tâm của vũ trụ nên chẳng thấy mình thiếu điều gì, và cũng chẳng quan tâm đến bất cứ ai. Vì cho mình làm được tất cả.Vì thế  ta  mù mờ về chính mình và mù lòa trên đường đời. Mù mờ về chính mình, nên ta khó nhận ra những khát vọng chính đáng từ sâu thẳm hồn ta, khó nghe được tiếng của Đấng đang ẩn náu nơi kín đáo nhất của tâm linh ta, vì thế mà ta khó lòng trung thành với Đấng ta đã từng tuyên xưng niềm tin vào Ngài, khó mà trả lời cho những ai chất vấn niềm tin của ta, nhất là khó đứng vững trước những trào lưu tư tưởng và xu hướng sống trái ngược với niềm tin, nhưng lại rất hấp dẫn và mời mọc ta, ta dễ dàng rơi vào tình trạng hoảng loạn với những điều xảy ra quanh ta.    
             Ðể chữa trị bệnh mù này cũng không dễ dàng gì, nó đòi hỏi con người phải có một thái độ bền bỉ và vững tin , không đầu hàng trước những yếu đuối bản thân. Nhưng can đảm đón nhận sự thật về chính mình là đang bị  mù tinh thần và sẵn sàng đón nhận sự trợ giúp.

Hôm nay bài Tin mừng cho thấy Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Chỉ trong ánh sáng của Chúa người ta mới thực sự nhìn thấy ánh sáng. Mùa Vọng nhắc cho ta: Chúa Kitô đã đến để cứu độ ta. Vậy tôi có đến với Chúa Giêsu để xin Người mở con mắt đức tin, xóa cảnh mù lòa để thấy Chúa hiện diện trong mọi sự, mà tôn vinh, cảm tạ, lắng nghe và cầu xin với Người?

Ước mong rằng, trong Mùa Vọng này, mỗi người trong chúng ta sẽ hiểu được giá trị sự sáng Chúa đã đem đến cho trần gian, cũng như biết rõ tình trạng mù lòa của mình để rồi chúng ta sẽ tìm đến với Ngài, bất chấp mọi khó khăn trở ngại và nhờ vào lòng tin, chúng ta sẽ được chữa lành.

Thứ sáu đầu tháng. Tuần 1 Mùa Vọng năm A
Lời Chúa: 
 Mt 9,27-31
27 Đang khi Đức Giê-su ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng : "Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi !" 28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ : "Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không ?" Họ đáp : "Thưa Ngài, chúng tôi tin." 29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói : "Các anh tin thế nào thì được như vậy." 30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ : "Coi chừng, đừng cho ai biết !" 31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.

B. Suy niệm ( ... nảy mầm)
1. Chủ đề bài đọc Cựu Ước, và sẽ được ứng nghiệm rõ ràng trong đoạn TM : ‘Ngày đó mắt người mù sẽ được xem thấy”.
2. “Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Chỉ trong Ngài chúng ta mới thực sự là người được sáng mắt ; chỉ trong Ngài chúng ta mới biết chúng ta là ai ? sẽ đi về đâu ? và đâu là ý nghĩa cuộc sống ? Nhưng dĩ nhiên, để có thể tiếp nhận ánh sáng của Chúa Kitô, điều kiện tiên quyết là chúng ta phải ý thức được sự mù lòa của mình và quyết tâm ra khỏi sự mù lòa ấy” (Trích "Mỗi ngày một tin vui").
3. Có nhiều loại mù : mù loà, mù chữ, mù vi tính… nhưng mù không nhận ra Chúa là ánh sáng đời mình có lẽ là tai hại hơn cả. - Người mù đã dùng đức tin mà đi tới Ánh Sáng thật. Hay nói cách khác, có một cách lần tới được ánh sáng một cách thần diệu, đó là đức tin.
4. Trong đời sống đạo, khi nhận ra mình đang mù và mong tìm về ánh sáng đó là những bước khởi đầu rất tốt cho sự hoán cải và sẽ được biến đổi.
5. Tự phụ đến mù quáng : Con sư tử đến hỏi con tê giác “Ai là chúa tể khu rừng này ?”. Con tê giác đáp “Là sư tử chứ ai”. Sung sướng quá, sư tử đến hỏi con hà mã “Ai là chúa tể khu rừng này ?”. Và hà mã cũng trả lời “Là sư tử chứ ai”. Sư tử lại đến hỏi con voi “Ai là chúa tể khu rừng này ?”. Voi chẳng nói chẳng rằng, dùng vòi túm lấy sư tử, quăng nó lên trời. Khi rơi xuống đất, con sư tử chóng váng mặt này, mình mẫy ê ẩm, nhưng cũng rán nói vớt vát : “Vì mi ngu quá chẳng trả lời nổi câu hỏi của ta nên ta không thèm ăn thua với mi” (Lon Jacobe).
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái
Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là ánh sáng thế gian. Chúa đã soi sáng cho nhân trần ánh sáng của chân lý và tình thương. Xin soi sáng lòng trí chúng con để chúng con ra khỏi những mê muội tội lỗi. Xin mở mắt tâm hồn để chúng con nhận ra tha nhân là hình ảnh của Chúa. Xin soi sáng để chúng con luôn bước đi trong chân lý và bình an.
Nhưng Chúa ơi, xin tha thứ cho những lần chúng con cố tình sống trong cảnh mù quáng của bản thân. Sự mù quáng của lòng tham, của ích kỷ, của thiển cận hẹp hòi đã khiến chúng con gây bao nỗi khổ cho anh em. Sự mù quáng của thành kiến, của bảo thủ đã làm chúng con xa rời anh em. Xin giúp chúng con sám hối ăn năn. Xin cho chúng con can đảm sống theo ánh sáng của lề luật, của lương tâm ngay lành. Xin giúp chúng con khắc phục những khiếm khuyết của bản thân để chúng con luôn sống dưới cái nhìn của Chúa.
Lạy Chúa, Chúa đã tạo dựng chúng con giống hình ảnh Chúa. Xin giúp chúng con biết nhận ra nhau là anh em, và biết nhận ra vẻ đẹp của tha nhân để chúng con luôn yêu mến và tôn trọng lẫn nhau. Amen.
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét