Trước một niềm vui nào đó, nếu được
báo trước , chắc chắc ta sẽ chuẩn bị rất chu đáo để niềm vui đó được trọn vẹn.
Nếu là việc khánh thành một ngôi
nhà mới, mừng khai trương, mừng ngày cưới hay kỉ niệm một ngày nào đó… chắc chắn
ta sẽ lo sao cho buổi lễ đó thật lộng lẫy , trang hoàng từ việt chuẩn bị phòng ốc,
khách mời và trang phục. Nhưng đó chỉ là việc chuẩn bị bên ngoài , còn bên
trong là tâm hồn, tình thần ta ra sao?
Nhiều khi ta chỉ lo trang hoàng bên
ngoài sao cho thật lộng lẫy và thật đẹp mắt sao cho có
đông thực khách, nhưng lại
ít quan tâm tới việc sẽ sắm sửa , chuẩn bị những cái trong tâm hồn ta. Và quên
rằng những cái đó mới là cái đem lại niềm vui thực sự , giúp ta nhiều nhất và
theo ta mãi mãi. Vậy việc chuẩn bị chờ đón niềm vui là gì ?
Có một lần kia Thượng Đế hứa với Bà
Lão rằng sẽ đến thăm Bà ngày hôm đó. Tự nhiêm bà cảm thấy hãnh diện về chuyện
này. Bà lau chùi, quét dọn, đánh bóng và thu xếp ngăn nắp mọi sự và rồi ngồi đó
chờ đợi Thượng Đế.
Thình lình có tiếng gõ cửa, vội
vàng mở cửa, nhưng bà chỉ thấy một người ăn mày tả tơi đứng đó , bèn nói :
Ồ không, không phải hôm nay , ông
hãy đi nơi khác giùm cho. Tôi đang đợi Thượng Đế, Ngài đến ngay bây giờ đấy,
xin đừng quấy rầy tôi.
Bà đuổi người ăn mày đi và đóng cửa
lại .
Một lúc sau lạ có tiếng gõ cửa. Lần
này Bà ra mở cửa còn nhanh hơn lần trước . Nhưng Bà thấy gì bên ngoài? Lại một
ông lão ngheo xơ xác.
Tôi đang đợi Thượng Đế. Xin lỗi,
tôi không thể giúp ông hôm nay được.
Nói xong bà khép cửa trước mặt ông
lão nghèo.
Im lặng một hồi , chợt có ai đó gõ
cửa. Bà mở cửa. Đứng đó là người ăn xin đói lả và rách rưới, ông ấy xin một mẩu
bánh và trọ dưới hiên nhà qua đêm .
Ôi, hãy để tôi yên. Tôi đang đợi
Thượng Đế , tôi không thể lo cho ông.
Và cũng thế, người hành khất phải
ra đi tay không, còn bà lão vẫn cứ ngồi đợi.
Nhiều giờ qua đi, qua đi. Trời tối
dần, những vẫn không thấy bóng dáng Thượng Đế. Bà lão nghĩ ngợi miên man : “Tối
thế này không biết Ngài ở đâu nhỉ”.
Cuối cùng bà đi ngủ trong tâm trạng
nặng trĩu. Bà mơ thấy Thượng Đế tới với Bà và nói: “Hôm nay Ta đến với Bà ba lần,
vậy mà cả ba lần bà đều đuổi ta đi”.
Quả thật, việc chuẩn bị cho tâm hồn
trước niềm vui nào đó, không phải là chuyện ngồi chờ hay chỉ nghĩ tới để vui.
Nhưng là việc thực hành bác ái yêu thương , lòng quảng đại chia sẻ trước những
nỗi đau, những hoàn cảnh sống của những người quanh ta. Hãy mở lòng mình ra ,
làm một việc tốt cụ thể trong ngày sống . Hãy dọn dẹp bớt khỏi con người mình
những bộn bề của lòng tham lam, tính ích kỉ, kiêu ngạo và đặt vào chỗ đó là
lòng bao dung vị tha.Có làm được như thế ta mới có thể chờ đón được một niềm
vui thực sự.
Hôm nay Giáo hội bước sang một năm
phụng vụ mới với Chúa nhật một mùa vọng. Xin Chúa cho chúng con luôn biết chuẩn
bị tâm hồn thật sốt sắng. Biết dâng những hy sinh, thực thi bác ái, yêu thương
hầu kết thành bó hoa dâng Chúa Hài Đồng Giêsu.
Chúa nhật 1 mùa vọng, năm A
Lời Chúa:
Mt 24, 37-44
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ: 37“Quả thế, thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy. 38Vì trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu. 39Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thuỷ ập tới cuốn đi hết thảy. Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy. 40Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại; 41hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
42“Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.43Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu. 44Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét