Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

TỈNH THỨC

Cuộc sống hôm nay dễ làm con người sa đà, mê muội. Những tiến bộ của khoa học kĩ thuật và các sản phẩm của nó đã tạo ra một lối sống xô bồ, chạy đua hưởng các tiện nghi. Người ta lo toan cho có được những lạc thú dù có phải trả giá bằng sự cực nhọc vất vả , bằng sự bận rộn kéo dài. Giữa cảnh người đôn đáo làm lụng sắm sửa, mấy ai đủ tỉnh thức nghĩ tới ngày tận cùng . Nhưng con người đâu biết rằng ngày đó đến bất cứ lúc nào .
Có một buổi tối, tôi nằm mơ thấy mình đến gõ cửa nhà Thượng Đế. Thượng Đế nói:- Mời
vào … con có điều gì muốn nói với Ta phải không ?
Nếu Ngài có thời giờ , thưa Ngài, tôi đáp.
Thượng Đế mỉm cười nói: thời gian của Ta là vô tận đủ để làm tất cả mọi việc.
Bấy giờ tôi mạnh giạn hỏi : - Thưa Ngài, điều gì nhân loại làm cho Ngài kinh ngạc nhất ?
Thượng Đế đáp: đó là họ sống như không có ngày tận cùng . Vì thế họ chán là trẻ thơ, vội vàng để trưởng thành, rồi lại khát khao trở về lại tuổi thơ ấu. Họ phung phí sức khỏe cho việc kiếm thật nhiều tiền, rồi lại dùng tiền bạc để phục hồi sức khỏe . Họ luôn nghĩ đến tương lai mà quên đi hiện tại. Họ sống như không phải chết, và chết như chưa bao giờ từng được sống.
Thượng Đế nắm tay tôi và tôi im lặng trong một khoảng khắc. Sau đó tôi hỏi /
Ngài có lời khuyên nào cho chúng con không ? Với nụ cười trên môi Ngài trả lơi:
Trước tiên hãy sống như hôm nay là ngày cuối cùng , vì thế hãy học biết yêu thương. Học để biết rằng những gì giá trị nhất trên cõi đời này không phải là của cải vật chất chúng ta sở hữu mà là cách chúng ta đối xử với mọi người chung quanh. Học để biết rằng đừng nên so sánh bản thân với chúng ta với người khác, vì tất cả mọi người sẽ được phán đoán riêng dựa trên cách sống của chính mình. Học để biết rằng người giàu không phải là người có tất cả, mà chỉ là người tối thiểu mà thôi. Học để biết rằng chúng ta chỉ mất vài phút để khời dậy vết đau trong lòng người khác , nhưng sẽ mất rất nhiều năm để hàn gắn.
Học để biết cách tha thứ bằng cách thực hành lòng bao dung. Học để biết có những người yêu thương ta tha thiết nhưng lại không biết làm cách nào để biểu lộ bằng tình cảm mến của họ. Học để biết rằng tiền bạc có thể mua được mọi thứ nhưng không thể mua được hạnh phúc.
Lạy Chúa, con cám ơn Chúa đã luôn nhắc nhở con, để con luôn tỉnh thức, biết quay lại với chính bản thân mình mà  dò xét lại bản thân. Xin cho con luôn tỉnh thức và cầu nguyện luôn , hầu nhận ra thánh ý Chúa qua từng người chúng con gặp, qua việc chúng con làm và qua từng hành động con cư xử với người khác.


Thứ Bảy Tuần thứ 34 Thường Niên C
Lời Chúa: 
 Lc 21, 34-36
31Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. 32Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. 33Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.34"Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em, 35vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân cư khắp mặt đất. 36Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người."

B. Suy niệm (... nẩy mầm)
1. Trong ngày cuối cùng của năm Phụng vụ, Giáo Hội muốn chúng ta nghĩ đến lúc cuối cùng của lịch sử và của đời mình. Chúa dạy : để có thể bính an khi ngày cuối cùng ấy đến, chúng ta phải luôn nghĩ tới ngày đó và phải cầu nguyện luôn.
2. “Hãy giữ mình, kẻo lòng chúng con ra nặng nề bởi chè chén say sưa và lo lắng việc đời” : những thú vui vật chất và những lo lắng sự đời làm cho lòng con người ra nặng nề và quên đi điểm cuối của cuộc hành trình đời mình.
3. Ngày mai chúng ta không biết sẽ ra sao, ngày cuối đời lại càng mù mịt. Xin Chúa cho chúng ta biết sống từng giây phút hiện tại, sao cho luôn được Chúa chúc lành và được tình thương Chúa che chở, để ngày Chúa đến sẽ là ngày hạnh phúc cho chúng ta.
4. Cái chết thường đến một cách bất ngờ. Trong bài Tin Mừng này, Chúa Giêsu đã nói rõ điều ấy “Chúng con hãy tỉnh thức vì chúng con không biết ngày nào giờ nào”. Đành rằng có nhiều người bệnh một thời gian khá lâu rồi mới chết, nhưng chẳng ai ngờ mình sẽ chết vào ngày này, giờ này.
Tuy bất ngờ nhưng không phải hoàn toàn bất ngờ, vì Chúa thương chúng ta, Chúa luôn ban cho chúng ta nhiều tín hiệu báo trước cái chết để chúng ta kịp chuẩn bị. Mỗi khi chúng ta thấy một người khác chết, đó là một tín hiệu ; mỗi khi chải đầu thấy mái tóc mình bạc hơn, đó cũng là một tín hiệu ; một chiếc răng bị hư, đôi mắt mờ xuống, tay chân yếu đi, một chứng bệnh xuất hiện… tất cả đều là những tín hiệu. Và quan trọng hơn nữa, đó là những tín hiệu mà Chúa gởi trước cho chúng ta vì Chúa thương chúng ta. Vì thế chúng ta đừng giả mù giả điếc trước những tín hiệu tình thương ấy. Tốt nhất là đón nhận chúng, nhận ra ý nghĩa của chúng và chuẩn bị.
5. Một vị đan tu tên là Mésique. Bất trung với ơn gọi, ông đã sống một cuộc đời không máy tốt đẹp trong nhiều năm. Đột nhiên ông bị bệnh nặng. Thiên Chúa cho ông rơi vào tình trạng hôn mê trong một tiếng đồng hồ. Khi tỉnh dậy ông không nói gì về những điều đã cảm thấy trong thời gian một tiếng đống hồ ấy. Ông xin người ta cho ông ở một mình trong một căn phóng xây kín, và ông đã ở đó suốt 12 năm trời. Hàng ngày, qua một cửa sổ nhỏ người ta đem đến cho ông một chút bánh mì và nước uống. Một hôm người ta tưởng ông đã chết nên đập phòng đi vào thì thấy ông đang hấp hối. Trước mặt các tu sĩ đang vây quanh, ông nói với họ những lời cuối cùng trước khi ra đi :
- Anh em thân mến của tôi, người nào luôn khắc ghi vào tâm khảm ý tưởng về sự chết, người đó sẽ không bao giờ phạm tội.
Nói thế rồi, ông tắt thở, để lại cho một người một ấn tượng sâu đậm. (Góp nhặt)
Lm. Carolô Hồ Bặc Xái

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét