Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

KIÊN NHẪN


Hình như trong thời đại hôm nay, người ta vội vàng hơn, tranh thủ hơn, ít thời gian hơn để chờ đợi và  đi theo nhịp độ tự nhiên của vạn vật, đi theo những tiến trình bình thường… Rau, quả phải xanh tươi trong ít giờ. Gà, vịt phải đ hai trứng mỗi ngày. Heo, bò phải tăng trọng trong ít tuần. Lúa, ngô phải trổ hạt trong ít tháng. Và con người, phải giàu có, phải nổi tiếng, phải thành đạt nhanh nhất, bất kể bằng phương tiện, cách thế nào… Con người vì thế sinh ra “tật” dễ nổi giận, dễ mất kiên nhẫn, dễ cảm thấy thiếu thời gian cần thiết để cân nhắc và suy nghĩ, quyết định ngay cả cho những chuyện lớn. Có thể đó là căn bệnh hiếm muộn kiên nhẫn trong thời đại của vội vàng mà chúng ta dễ mắc phải.
Như thế chữ nhẫn ngày nay đang bị mờ đi  vì những từ như: nhanh gọn, muốn là có, bao rẻ, bao chất lượng…. Đã là nhanh liệu chất lượng có đảm bảo; muốn là có liệu có thật chất; bao rẻ liệu có an toàn; bao chất lượng liệu có đáng tin.
Quả thật mọi sự điều cần phải có thời gian nhất định của nó. Vì vậy cần phải kiên nhẫn để làm mọi việc cách công tâm. Người xưa nói rằng: “Dục tốc bất đạt” – Ham vội sẽ không thành công. Như thế  dù ta là ai , là học sinh, là chủ doanh nghiệp, công nhân ….kiên nhẫn là chìa khóa cho thành công, bình an và hạnh phúc.
Bạn đã kiên nhẫn trong công việc , trong cách ứng xử với mọi người, trong bổn phận giáo dục trong gia đinh … chưa?  Nếu chưa thì lời vàng thước ngọc trong bài tin mừng thứ 7 tuần 32 TN hôm nay dạy ta hãy cứ kiên nhẫn cầu xin với Chúa .Học gương như bà góa mà còn nhận được kết quả mong muốn từ ông quan tòa mà chẳng lẽ Chúa lại không thương và ban cho chúng ta điều chúng ta kiên trì cầu xin hay sao.

Lạy Chúa nhiều lúc con chưa sống đúng thái độ làm con Chúa mà con còn sống như gia lệnh cho Chúa là con muốn điều này điều kia và mong muốn Chúa phải ban cho.Con biết đây  chưa phải là thái độ sống của một người con Chúa. Xin Chúa ban cho con lòng kiên nhẫn trong việc cầu nguyện để con luôn biết đón nhận điều Chúa ban cũng như những điều con xin mà chưa được đều là thánh ý Chúa để con luôn tin tưởng, tín thác cuộc đời con trong tình thương và quan phòng của Chúa.
Thứ Bảy Tuần thứ 32 Thường Niên C
Lời Chúa: 
 Lc 18, 1-8
1Đức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. 2Người nói: "Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: "Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho. 4Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: "Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, 5nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc." 6Rồi Chúa nói: "Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! 7Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? 8Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng? "

B. Suy niệm (... nẩy mầm)
1. “Nhiều người có thói quen xưng thú một cách máy móc “Con có chia trí lo ra trong khi đọc kinh xem lễ”. Để việc xưng thú một cách ý thức hơn, có lẽ chúng ta nên nói “Con thiếu tin tưởng và kiên trì trong khi cầu nguyện”... Chúng ta cầu xin, nhưng không tin đủ rằng Thiên Chúa sẽ nhận lời chúng ta” (trích "Mỗi ngày một tin vui").
2. Chúng ta đã từng kinh nghiệm, có nhiều điều ta cầu xin mãi mà chẳng được như  ý. Nhưng đừng vội kết luận rằng :  Hễ lần nào xin mà  không được như  sở thích, là chứng tỏ Chúa không tốt với tôi. Thử suy nghĩ mà xem : - Ai cũng xin trúng số độcđắc ( độc đắc : chỉ một người duy nhất trúng) - Đứa trẻ nằng nặc đòi được ở nhà chơi không chịu đi học (thường không được như ý, còn bị thêm roi vọt). - Nước nào đang bị chiến tranh cũng quen cầu xin theo kiểu ‘Mẹ ơi, đoái thương xem nước Việt Nam, trời u ám chiến tranh điêu tàn…’, nhưng ý Chúa quan phòng chưa muốn thế…
3. Việt Nam ta có câu truyện truyền thuyết về ‘ông già Ba Tri’ kiên trì gan góc. Ông  lặn lội tới tận triều đình Huế, gõ trống trước cung điện vua để kêu nài, và cuối cùng đã được nhận lời. 
4. Beppo Sala là một cậu bé 8 tuổi. Cha mẹ cậu rất nghèo mà phải nuôi tới 6 đứa con. Mẹ cậu lại sắp sinh thêm đứa thứ 7. Tuy còn nhỏ nhưng Beppo cũng biết khi đứa bé sinh ra thì nó phải thiếu thốn như thế nào. Cậu muốn làm một việc gì đó để giúp cha mẹ. Cậu nhịn ăn quà, dùng tiền mua một chiếc bong bóng bay. Cậu viết một bức thư ngắn cột vào bong bóng rồi thả cho bay lên trời. Bức thư viết “Chúa ơi, trong vài tuần nữa mẹ con sẽ sinh em bé. Nhưng gia đình chúng con nghèo quá. Xin Chúa giúp chúng con tìm được một chiếc chăn và vài bộ quần áo cho nó. Đồ cũ thôi cũng được. Con là Beppo Sala, nhà ở Arcorle”. Beppo về nhà hồi hộp chờ đợi. Chờ đã 3 ngày mà chẳng thấy gì cả. Đến ngày thứ tư, một nhân viên bưu điện mang tới nhà Beppo một thùng giấy lớn có ghi rõ “Người nhận : Beppo Sala, Arcorle. Người gởi : Rovingo”. Trong nhà chẳng ai có quen người nào tên Rovingo cả nên bảo nhân viên bưu điện trả về người gởi. Nhưng không có địa chỉ người gởi nên cậu bé đành mở thùng ra coi. Trong thùng toàn là quần áo trẻ con rất sạch và đẹp. Có cả một chiếc chăn nhỏ nữa. Thì ra một người nào đó tên Rovingo đã tình cờ nhặt được chiếc bong bóng và bức thư của cậu bé nên đã thay Chúa gởi quà cho em của cậu.
Nhiều khi Thiên Chúa đáp lời cầu nguyện của chúng ta bằng một cách thức và vào một thời điểm mà chúng ta không ngờ. (Pastor Paterno).
5. Một người đưa tin phóng ngựa tới một ngôi nhà cửa đóng kín. Ông gõ cửa nhưng không ai mở cả. Ông biết trong nhà có người vì trước đó ông đã nhìn qua cửa sổ thấy họ. Bởi đó ông nổi cáu vừa la lớn tiếng vừa dùng hết sức mình đập vào cánh cửa. Sau khi ông đập cửa tới 30 lần thì một cái đầu mới thò ra qua một lỗ nhỏ trên cánh cửa, hỏi :
- Ông có muốn vào không ?
- Muốn vào không ư ? Tôi đã kêu cửa muốn khàn cả cổ rồi đây này.
- Xin ông thông cảm. Mỗi ngày rất nhiều đứa bé hàng xóm cứ đến gõ cửa để phá chơi rồi lại chạy trốn. Ban đầu chúng tôi tưởng ông cũng thế. Nhưng khi nghe thấy ông vẫn kiên trì kêu cửa, chúng tôi biết ông muốn vào thật nên mới mở cho ông. (Bruno Hagspiel).
6. “Chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn ?” (Lc 18,7)
“Khi tạo dựng nên ta Thiên Chúa không cần hỏi ý ta, Người không thể cứu rỗi ta nếu ta không cộng tác với Người”.
Chuyện kể về thánh Vincent Ferrier sau khi gặp các tội nhân cứng lòng, khuyên bảo mấy cũng không chịu trở lại. Ngài đã gia tăng việc ăn chay, hãm mình, cầu nguyện.. Ngài than thở, năn nỉ cùng Chúa ban ơn để cứu các linh hồn ấy khỏi sa hoả ngục.
Nhưng Chúa ơi, được ích gì nếu lời cầu nguyện ấy không có sự cộng tác, đồng ý của đối tượng cần được cứu rỗi ?
Vâng, đã hơn một lần con đặt ra câu hỏi đó, vì nghi ngờ. Con đã đòi hỏi Chúa phải làm cho con điều này, thực hiện cho con điều nọ… Và con thất vọng khi không đạt được điều con muốn.
Lạy Chúa, xin cho con biết nhặt lên những mảnh vụn của mọi biến cố, mọi rủi ro, thất vọng mà trao lại cho Chúa Giêsu trong niềm tin, niềm xác tín, để con được cảm nghiệm sự hiện diện của Chúa trong suốt cuộc đời con. (Hosanna)
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét